Vấn: Tại sao lại mang bệnh? Những người tu Pháp Môn Quán Âm
nếu mang bệnh thì việc chữa trị như thế nào?
Đáp: Có bệnh thì phải đi khám bác sĩ để được trị liệu
thỏa đáng, tránh cho bệnh trở nên trầm trọng hơn. Lúc bị bệnh
thì cần phải cố gắng tu hành, để nghiệp chướng sớm được
tiêu trừ, bệnh sẽ nhanh chóng thuyên giảm, đổi hung thành kiết.
Vấn: Tâm Ấn đã mấy năm rồi, cảnh giới của ánh sáng và âm
thanh cũng như lúc mới đầu, tại sao vậy? Bí quyết để tu hành
tiến bộ là gì?
Đáp: Bối cảnh tu hành đời đời kiếp kiếp của mọi người khác
nhau. Có người tu hành không lâu thì tiến bộ rất nhiều. Có
những lúc chúng ta nghĩ rằng chúng ta không tiến bộ, nhưng Sư Phụ có nói,
nếu như không thối bỏ tức là tiến bộ. Tiến bộ hay
không, không thể hoàn toàn chỉ dựa vào thể nghiệm của ánh sáng
và âm thanh mà định. Nếu như chúng ta tu hành rồi, cảm thấy
cuộc sống thuận lợi, thân tâm nhẹ nhàng tự tại, trí huệ và
tình thương ngày càng phát triển, không còn bị ràng buộc, lưu
luyến với thế giới; đối với sinh mạng và tương lai có một
thể nghiệm sâu sắc, an tâm và thỏa mãn, đó là tiến bộ.
Chúng ta tự
kiểm soát thử mình có theo lời dạy của Sư Phụ hay không, mỗi ngày có ngồi thiền hai
tiếng rưỡi hay không, về giới
luật và phương diện thân, khẩu, ý có giữ rõ ràng hay không;
ngoài ra rất có thể ngồi thiền không đúng cách, nên mới không
tiến bộ. Về việc tiến bộ nhanh hay chậm, chúng ta phải coi thử
lòng của mình có đơn thuần hay không, tâm trạng đơn thuần lương thiện, mới có thể hoàn toàn tiếp
nhận được chỉ thị của Sư
Phụ, đối với Sư Phụ niềm tin không chút lay chuyển, đó là bí
quyết tiến bộ lớn nhất.
Vấn: Những người tu Pháp Môn Quán Âm không làm nghề bói toán,
nhưng nếu đồng tu đã nghiên cứu qua mạng lý, có thể dùng
kinh nghiệm này để khuyên người hành thiện tu hành không?
Đáp: Những người tu Pháp Môn Quán Âm cần phải hiểu rõ giáo
lý của Sư Phụ, hoàn toàn tiếp nhận được sự hợp tình hợp
lý theo phương cách tu hành của Sư Phụ, tin tưởng Pháp Môn Quán Âm,
tin tưởng Sư Phụ, đến vì lòng cầu đại trí huệ, liễu thoát
sanh tử. Phần đông những người xem bói toán là vì mê tín.
Bói toán không có chính xác,
ngày hôm nay đoán như thế này, ngày
mai nếu làm được việc thiện, hay làm việc ác gì, thì hoàn
cảnh đã biến đổi rồi. Cho nên chúng ta không nên dùng diệu
kế, hoặc thần thông (bao gồm bói toán), để hấp dẫn người
khác đến tu hành. Dùng phương pháp này phần đông chỉ có thể
thu hút được những người thích thần thông, những người ham
nhân thiên phước báu, không muốn liễu thoát sanh tử, liễu thoát
Tam giới, như vậy là không tốt.
Những người tu Pháp Môn
Quán Âm không nên bói toán. Giới luật
xuất gia cũng có nói điều này, người xuất gia không được bói toán.
Giới luật của những người tu Pháp Môn Quán Âm và xuất gia không khác
bao nhiêu, chúng ta không thể dùng những vật nhỏ bé để hối lộ người
khác đến tu Pháp Môn Quán Âm.