V: Câu hỏi của tôi là làm cách nào để quân bình thiền định với công việc và tránh nhiệm? Bởi vì theo giáo lý của Ngài, bất cứ khi nào làm việc gì, chúng ta nên dụng tâm hết sức mình. Cho nên nếu chúng ta quá cống hiến cho công việc, có nghĩa là chúng ta nghĩ về nó suốt ngày, ngay cả trong khi thiền, thì chúng ta làm cách nào quân bình điều này với thiền định?
SP: Tôi biết. Quý vị chỉ phải ráng thôi. Không còn cách nào khác - hãy cố gắng. Sau một thời gian, có khi nó sẽ có kết quả. Cũng giống như là chơi sổ số vậy.
V: Chúng ta có nên bỏ xuống sự ham thích công việc, hay chúng ta nên làm gì khác?/font>
SP: Quý vị ý nói trong khi thiền à? (Phải!) Nếu quý vị có vấn đề lớn trong công việc, thì dĩ nhiên trong khi thiền quý vị có thể hỏi về điều này, hay nghĩ về nó một lát. Có khi quý vị không cần phải hỏi; nó chỉ đến một cách tự nhiên. Ðôi khi có một vấn đề nào khiến cho quý vị nhức đầu, và quý vị không biết làm sao giải quyết. Rồi quý vị nói: "Ôi, mặc kệ, dẹp nó qua một bên. Tôi cần phải thiền một lúc". Rồi trong khi thiền hay sau khi thiền, quý vị sẽ có được câu trả lời rất rõ ràng.
V: Nhưng trong mỗi công việc có vô số vấn đề. Chúng không bao giờ chấm dứt, và chúng ta luôn luôn phải giải quyết.
SP: Phải, nhưng bất cứ khi nào quý vị không thể giải quyết, những câu trả lời sẽ đến trong thiền định. Quý vị thậm chí cũng không cần cố tâm làm vậy; quý vị chỉ cố gắng thiền và bất cứ điều gì đến thì đến. Nếu nó không đến, thì không đến. Trong thế giới này, có một ngàn lẻ một vấn đề không được giải quyết, cho nên vấn đề của quý vị không phải là duy nhất. Ðừng lo chuyện này. Quý vị không bắt buộc phải là "Siêu nhân" trong thế giới này. Có làm lỗi cũng không sao.
V: Xin cảm tạ, Sư Phụ!
SP: Cứ cố gắng hết sức mình.
V: Trong khi thiền, một số người cầu nguyện điều gì đó. Theo sự hiểu biết của tôi, nếu chúng ta thật sự cầu nguyện điều chính đáng, có thể lời cầu nguyện sẽ được kết quả. Nhưng nếu cầu điều gì không tốt, hay cho một lý do không tốt thì sao?
SP: Khi quý vị cầu vị Minh Sư, hầu hết những lời cầu nguyện này có thành sự thật hay không đều tùy thuộc quý vị, không phải tùy thuộc vào Minh Sư. Quý vị muốn điều xấu hay điều tốt, nó sẽ thành sự thật bởi vì quý vị là kẻ chịu trách nhiệm về lời cầu nguyện của mình. Quý vị là người muốn như vậy. Và quý vị biết, bởi vì quý vị cũng là Minh Sư. Ðừng đổ lỗi cho vị Minh Sư nào khác. Quý vị biết mình muốn gì, và trí huệ quý vị sẽ biết và ban cho quý vị điều này, bởi vì quý vị muốn có kinh nghiệm này. Có thể nó là một kinh nghiệm rất đắt giá cho quý vị, khiến cho quý vị phải trả một giá rất cao về mọi mặt, nhưng nếu quý vị muốn học theo cách khó, vị Minh Sư sẽ để cho quý vị học hỏi theo cách này.
Bởi vì Minh Sư không phải là một nhà độc tài, ngồi đó bảo quý vị phải làm gì. Minh Sư chỉ giúp cho quý vị trưởng thành, để làm Minh Sư của chính mình và có sự lựa chọn chính đáng vào thời điểm chính đáng. Và đôi khi quý vị học hỏi điều này qua lỗi lầm và đôi khi qua sự thử thách gay go. Cũng không sao. Không có ai ở đó để phán xét quý vị ngoại trừ chính quý vị, để biết rằng: "à! Tôi biết điều đó xấu, nhưng tôi vẫn muốn nó bởi vì tôi yếu đuối, tôi không đủ mạnh để kềm chế dục vọng của mình. Cho nên tôi chịu trách nhiệm hoàn toàn". Là vậy! Lần tới, quý vị sẽ không làm nữa, bởi vì quý vị đã biết rằng nó không tốt. Nhưng nếu quý vị đã biết điều gì là tốt, và quý vị thật sự thành tâm và hết lòng cầu nguyện điều này và không bao giờ đổi ý về ước vọng này, nó sẽ trở thành sự thật.
Nhưng đôi khi phải mất thời gian, bởi vì khi điều quý vị mong mỏi có liên quan đến rất nhiều người khác, thì quý vị phải chờ đến khi đầu óc của họ nhận được thông điệp và hòa nhịp với ước vọng của quý vị. Họ thậm chí cũng không hòa nhịp nhanh chóng, hay có thể không hòa nhịp chút nào. Tùy theo quý vị có lực lượng đến đâu để có khả năng vận động đầu óc kẻ khác để hòa nhịp với ý muốn của quý vị. Cho nên ước vọng của quý vị có khi thành thật rất nhanh, có khi thì chậm. Bởi vì tùy theo mức độ lớn hay nhỏ, có bao nhiêu người liên hệ và hoàn cảnh ra sao để ước vọng quý vị được hoàn thành. Giả sử quý vị có người bạn gái đã yêu thương quý vị, quý vị muốn cưới cô và cô sẽ đồng ý chuyện này. Dù vậy, cũng phải mất thời gian để cô thấu đáo cùng một tư tưởng và có cùng một ước muốn. Rồi thì sẽ nhanh chóng bởi vì nó chỉ liên hệ đến hai người mà hầu như đang đi cùng một hướng. Ðó là lý do tại sao sự tham gia và ý thức của tập thể có kết quả thật kỳ diệu. Ðó là lý do tại sao người ta cùng nhau cầu nguyện trong một tập thể lớn, ngay cả nếu họ không phải là những người tu pháp môn Quán Âm, khi họ cùng nhất trí và nhất tâm, thì sẽ có kết quả, bởi vì nếu tất cả mọi người muốn cùng một điều vào cùng một thời điểm, thì chắc chắn điều ấy sẽ xảy ra.
Khi Chúa Giê-Su nói: "Nếu có hai người trở lên cùng ngồi với nhau nhân danh Ta, Ta sẽ ở cùng với họ", đó là điều Ngài muốn đề cập. Khi hai hay nhiều người cùng đồng ý về một điểm, chắc chắn nó sẽ trở thành sự thật. Nếu họ cùng nhất tâm, cùng thành tâm, và cùng một ước vọng, nó sẽ thành sự thật. Nhưng phải cần thời gian. Một số việc phải mất thời gian. Nếu quý vị muốn có bánh, tôi không nghĩ quý vị phải cầu. Chỉ cần ra tiệm coi ai có bán bánh. Như vậy nhanh hơn.
V: Gần đây, tôi thắc mắc rằng làm cách nào mà mình biết được ý nghĩ phủ định là của mình hay là do Sư Phụ muốn báo hiệu một chuyện gì đó không tốt sẽ xảy ra hay có thể xảy ra. Tôi thấy khó mà phân biệt được hai cái này.
SP: Sư Phụ bên trong nói gì?
V: À, có khi một trực giác đến, nhưng không biết đó là đầu óc mình nghĩ xấu về một tình trạng, hay đó là do trực giác đang báo hiệu điều gì.
SP: Cũng còn tùy. Nếu trước kia quý vị đã từng gặp phải trường hợp giống như vậy rồi và có kết quả xấu, thì có lẽ cảm tưởng đó là do thiên kiến của mình. Nhưng nếu trường hợp đó là mới và trực giác của mình đột nhiên đến không biết từ đâu, thì nó là đúng. Còn tùy trường hợp. Nếu từ trước tới giờ quý vị hay nói phủ định về trường hợp đó với một người nào, hoặc người nào cho vào đầu quý vị những tư tưởng không tốt, thì có lẽ nó từ đó mà ra. Nhưng nếu tự nhiên nó không đâu mà đến thì là rõ ràng quá rồi./font>
V: Chung quanh ồn ào quá, nhiều khi muốn phân biệt cũng thấy khó.
SP: Vậy thì xui quá! Như thế thì phải đợi xem ra sao. Nếu nghĩ rằng Sư Phụ đang báo động quý vị sắp sửa té thang, thì đợi tới lúc đó sẽ biết.
V: Ðúng như vậy.
SP: Dầu sao cũng phải coi chừng. Nếu có cảm giác như vậy thì cũng phải cẩn thận càng nhiều càng tốt. Cái gì cần làm thì làm, nhưng cũng phải nghĩ coi còn có cách nào tốt hơn mà mình quên không kiếm, hay có chi tiết nào quan trọng mà mình không để ý.
Phải xem lại, luôn luôn kiểm soát. Phải biết chắc là sẽ không bao giờ có hại. Phải bảo đảm mới được. Thí dụ như quý vị muốn thực hiện một dự án nào đó, nghĩ rằng cái đó không sao cả, nhưng tự nhiên có linh cảm, thấy điều gì không ổn, thì quý vị phải xem lại dự án đó coi, từng chi tiết một, xem mình còn thiếu sót gì không, hay có điều gì nên sửa đổi không. Xem lại thì sẽ biết.
V: Lần trước tôi than phiền là không có thể nghiệm bao nhiêu, và Sư Phụ đã điều chỉnh lại, vì bây giờ tôi có rất nhiều thể nghiệm, nhưng không mấy đẹp đẽ. Nên tôi nghĩ rằng có lẽ hồi trước Sư Phụ muốn bảo vệ, không cho tôi trông thấy. Thậm chí trong giấc mơ và những lúc tọa thiền, đa số tôi thấy mình ở chỗ mà mọi vật rất là mỏng manh, dường như cái gì tôi sờ vào cũng tan ra thành bụi. Ngay cả những tòa nhà, lan can, cầu thang đều như vậy.
SP: Thế thì đừng có đụng tôi nhé. Tránh xa ra! (Sư Phụ và mọi người cười) Không đâu, đó chỉ là những hành động phủ định quý vị đã làm trong quá khứ.
V: Không biết đó có nghĩa là gì. Có phải cơ cấu cuộc đời của tôi trong quá khứ đang bị hủy diệt không?
SP: Không. Khuynh hướng phá hoại của quý vị trong quá khứ đôi khi trở lại, nên phải được xóa trong mơ. Nếu không, quý vị sẽ tiếp tục lập lại nữa. Trước kia quý vị hay dùng thần thông phá hoại, bây giờ nếu không giải đi thì nó sẽ còn.
V: Tôi đã làm những việc đó hay sao?
SP: Phải, trong quá khứ.
V: Vậy sao? ồ, thật là không tốt.
SP: Không sao. Ðó là chuyện quá khứ. Ai cũng có một thời quá khứ; mỗi thánh nhân đều có một quá khứ. Thành thử bây giờ mình đang giải nó, cho mọi chuyện xảy ra trong mơ, dấu vết của nghiệp đó sẽ không còn nữa để tâm thức quý vị được lên cao.
V: Tôi cũng mừng là điều này xảy ra, và tôi sẵn lòng trải qua.
SP: Không sao; chẳng còn lâu nữa đâu.
V: Dạ, cám ơn Sư Phụ. Còn chuyện nữa là khi tôi nằm mơ hay đang ngồi thiền, đôi khi thấy mình không tốt đối với người khác. Bây giờ, ở đây, tôi không làm những hành động đó, nhưng trong mơ tôi cứ tự động làm, không làm sao kiềm nổi.
SP: Tôi đã nói rồi, đó là quý vị đang thanh toán những vấn đề của mình trong quá khứ. Không sao đâu. Tối thiểu quý vị cũng thấy một cái gì đó thú vị, còn hơn là không thấy gì cả.
V: Tôi cũng nói như vậy.
SP: Vâng, đôi khi chán quá, coi phim dở còn hơn là không có phim.
V: Tôi hơi lo một chút. Trong thể nghiệm đó, tôi không có hại người thật, đúng không?
SP: Không, không hại.
V: Ðó chỉ là thể nghiệm bên trong hay là giấc mơ thôi, đúng không?
SP: Ðó chỉ là quý vị đang thanh toán khuynh hướng của mình trong quá khứ cho nó sạch sẽ, chứ không phải là bây giờ quý vị muốn làm những việc đó, chỉ là còn một chút sót lại thì quý vị cần phải dọn đi cho sạch, rồi mới lên cao thêm chút nữa được.
V: Xin cám ơn Sư Phụ nhiều lắm.
SP: Không có chi.
