Một đồng tu Trung Quốc kể,
Ban báo chí Trung Quốc ghi chép (nguyên văn tiếng Trung Hoa)

Trước khi thọ Pháp Môn Quán Âm, tôi một tay canh tác 15 mẫu ta đất (37 mẫu Anh), mặc dù tuổi đã ngoài 60. Tuy nhiên những vụ mùa thất kém suốt ba năm liền đã khiến cho đời sống của tôi vô cùng gian nan, tôi tự hỏi không biết đến bao giờ thời buổi khó khăn này mới dứt. Tương lai đầy ảm đạm, tôi thường khóc trong tuyệt vọng, cô đơn. Rồi một đêm trong mơ, tôi thấy hai nàng tiên mặc y phục trắng đưa tôi lên một cỗ xe ngựa kéo đến vùng mỏ, nơi người em gái của tôi sống. Tôi quỳ xuống xin hai vị tiên giúp tôi tìm việc ở đó để có thể kiếm sống, và họ đồng ý.

Lúc tỉnh dậy, tôi quá đỗi ngạc nhiên liền lên đường đi thăm em gái, là một người tu Pháp Phương Tiện. Ngay sau khi gặp nhau cô khuyên tôi tu hành. Cô còn nói thêm rằng chỉ qua việc trao giồi tâm linh mới có thể đạt được hạnh phúc trong đời sống và thoát khỏi khổ ải của trần thế. Tôi liền nhớ tới giấc mơ, nên quyết định ổn định cuộc sống ở nhà người em gái. Qua sự gia trì của Sư Phụ, chẳng bao lâu tôi tìm được một việc làm tạm để có thể giải quyết những khó khăn về tài chánh. Tôi làm việc tận lực và luôn trông chờ ngày Tâm Ấn, học Pháp Quán Âm.

Tháng 4 năm 2002, cuối cùng tôi được thọ Tâm Ấn và một phép lạ nữa đã đến. Trong một buổi thiền, Sư Phụ hiện ra bảo tôi: "Hãy mua một căn nhà"! Mặc dù nghĩ rằng mình lớn tuổi quá rồi, đâu cần nhà cửa riêng để làm gì, vì tôi có thể dễ dàng sống chung với người em gái, nhưng tôi vẫn làm theo lời dạy của Sư Phụ và vui vẻ để dành tiền để mua một căn nhà. Thật ngẫu nhiên, người đàn ông sống trên sườn đồi cằn cỗi kế bên đang muốn bán căn nhà nhỏ của ông, đại hạ giá chỉ với 300$ quan (tương đương 36$ Mỹ kim). Tôi nhanh chóng trút ống tiền tiết kiệm góp chung với những người bạn và mua chỗ đó. Tuy nhiên, chưa tới 10 ngày sau khi tôi được hợp pháp sở hữu đất đai, tôi ngạc nhiên khi biết rằng khu vực này đã được thay đổi ranh giới để phát triển thành khu du lịch, và tất cả gia đình phải dời đi nơi khác. Chính phủ đã bồi thường cho tôi 11.000$ quan (tương đương 1.325$ Mỹ kim). Với số tiền sinh sống này, tôi nghỉ việc và bắt đầu dành thời gian tinh tấn tu hành. Tôi biết chính Sư Phụ đã an bài việc này một cách diệu kỳ.

Từ khi được thọ Tâm Ấn, tôi thiền mỗi ngày 8 tiếng và giờ đây mười mấy đồng tu cùng tôi tham gia cộng tu thường xuyên. Tôi đã thể nghiệm được những cảnh giới tuyệt vời bên trong cũng như những sự mầu nhiệm bên ngoài và sức khỏe vẫn tốt. Mặc dù tôi không đi học và không biết viết, và nếu tôi có biết viết để gửi thông điệp cho Sư Phụ đi nữa, ngôn từ đẹp đẽ nhất cũng không thể nào diễn tả được tình thương của tôi đối với Ngài. Tôi chỉ có thể nói: "Cảm ơn Sư Phụ"!